An Hưởng Tuổi Già Vân Thi Lộ
Bà Cụ 90 Tuổi Khuyết Danh Viên Thức Thiền Sư
Cuộc đời dù lắm bất công Cám ơn tất cả mọi người
Vẫn còn đang sống nên lòng thảnh thơi Tuổi cao còn khỏe vui đời dệt thi
Khi ta nghi ngại điều chi Sống cần phải hiểu và thương
Thử đi bước nhỏ phòng khi lở đường Thiên nhiên tươi đẹp ngát hương đất trời
Cuộc đời ngắn lắm bạn ơi Thôi thì tiếp tục chơi đi
Đừng phí công sức thù người ích chi An nhiên tự tại mấy khi bất bình
Lân la bè bạn gia đình Trăng Thiền sáng cả ngàn năm
Khi ta đau ốm nghĩ tình đến thăm Rảnh rang công việc ngồi nằm đọc thi
Trả nợ tín dụng đúng kỳ Ngàn năm mây trắng đầu non
Mỗi tháng không thể ngại gì lãi con Tiết trời ấm lạnh nắng còn có mưa
Đâu cần chỉ thắng không thua Mấy ai không ốm không đau
Mà nên nhịn nhục cho vừa lòng nhau Suối khe ghềnh thác núi cao mưa nguồn
Khi sầu cứ để lệ tuôn Nhìn thuyền con lướt lênh đênh
Nhưng khóc với bạn nổi buồn nhẹ tênh Vầng mây lưu lãng trên nền trời xanh
Nuôi con đến tuổi trưởng thành Ánh dương tỏ rạng đâu buồn
Dù thương cách mấy cũng đành phải buông Núi xanh mây trắng suối nguồn thương nhau
Ngay khi được khoảng lương đầu Lắng nghe điệp khúc tường vân
Tiết kiệm chút ít mai sau đở đần Biển trời gắn bó ân cần có nhau
Khi sô-cô-lát mời chào Suối khe nước tận trên nguồn
Cứ ăn một ít chẳng sao đừng buồn Mây trời gặp lạnh lại cuồn cuộn mưa
Làm lành với kỷ niệm xưa Như làn gió thoảng đưa qua
Để cho hiện tại được vừa ý ta Tan trong nắng sớm chan hòa là duyên
Khóc là phản ứng tự nhiên Rảnh rang ngay phút này đây
Cho con cháu thấy không phiền lụy ai Thiền hành một lúc trời mây ta nhìn
Đừng nên so sánh người, mình Rày đây mai đó khắp vùng
Đường đời muôn nẻo hành trình chẳng chung Vui trong giây phút dệt cùng bài thi
Đừng nên dấu diếm điều chi Trong đầm gì đẹp bằng sen
Chóng chầy người biết tức thì rối ren Bình tâm như thị chê khen mĩm cười
Tất cả mọi việc trên đời Sống trong giây phút này đây
Chỉ trong tích tắc đổi dời khác ngay Tâm tư an lạc tròn đầy thái hư
Hít sâu thở ra, từ từ Thiền hành qua khúc đường quanh
Đầu óc thanh thản vô tư an lành Am không thường trú chiều hanh nắng gần
Bỏ đi những thứ không cần Nước non trời đất chan hòa
Không vui không đẹp ta dần vứt ra Không còn ngăn cách gần xa đâu mà
Cái gì không giúp được ta Lần qua cảnh sắc xuyên sơn
Giúp tăng ý chí, giúp già dặn hơn Nhiều vùng cây lá xanh rờn chốn quê
Không bao giờ trể quay về Đi chơi mới nếm được mùi
Sống đời thơ ấu tràn trề niềm vui Tiền tài danh lợi đẩy lùi thảnh thơi
Những gì yêu thích trên đời Thiên nhiên đẹp lắm bao la
Cố công đạt được kẻo thời gian qua Vân du khắp chốn gọi là thiền chơi
Trăng sao ẩn hiện đầy trời Vượt ngoài ngôn ngữ đúng sai
Sống trong hiện tại tuyệt vời phút giây Bây giờ khoảnh khắc khoan thai hãy nhìn
Tự cho mình đúng ai tin Niết Bàn cực lạc chẳng phân
Rộng lòng học hỏi thắm tình tha nhân Tâm không an lạc pháp thân trực nhìn
Không ai định đoạt cho mình Đường xa đi mãi cũng gần
Khéo xây hạnh phúc thắm tình xử phân Tâm hồn nghệ sĩ thi nhân đất trời
Thứ tha tất cả mọi người Sống bằng Phật tánh thì hơn
Những điều sai quấy cho đời vui hơn Bốn phương tám hướng xanh rờn núi xa