Trước nhà một cành trúc
Nghiêng xuống – kính chào người!
Người ở xa ở xôi
Gió nào đưa tới vậy?
Khóm hoa truớc nhà thấy
Người bước qua, ngước nhìn:
Không phải ngó trời xanh
Mà cũng chào người đó!
Và, người ơi đám cỏ
Cũng vì người mà vui:
Coi kia! Cỏ cũng cười
Gió ru êm, êm ả!
Người đến từ cõi lạ
Mà bây giờ thì quen!
“Chúng ta là anh em
Bốn biển, người xưa nói!”
Ngồi xuống! Cốc nước đợi
Uống đi cho mát lòng
Dẫu đời Có là Không
Ai cấm mình hiện hữu?
Người đến đây, trúc níu
Bàn tay người, thấy chưa?
Người à đời là Thơ
Đời cũng là Ao Ước.
Chúng ta cùng Đất Nước
Cảm ơn người Quê Hương!
Biết bao là đại dương
Chỉ hai vầng Nhật Nguyệt!
Lát người về trúc biếc
Sẽ nhớ người, ngó theo…
Huệ Thu
18.9.2011