Danh sách bài thơ
Ân Sư Tưởng Niệm

ÂN SƯ TƯỞNG NIỆM

Pháp Tử:  Tâm Giác

 

Ân sư tưởng niệm

Nhật nguyệt thiên thu

Hạnh từ viên mãn

Thanh thản vân du

Đôi vần nhật nguyệt

Giây phút mây mù

Bao la vũ trụ

Trần thế phù du

Nhiệm mầu tạng tánh gọn thu

Như làn gió nhẹ vi vu tháng ngày

Đời Ôn khép lại hôm nay

Hạnh từ viên mãn phương Tây đi về

 

Trăng mờ hoa cỏ hồn quê

Ân sư tưởng niệm bên lề thời gian

Giã từ Đà Lạt mây ngàn

Linh Sơn chốn cũ ngập tràn lời hoa

 

Chúng con trong cõi Ta-bà

Cuộc đời mây nổi như là bóng sương

Linh Sơn thơm ngát trời hương

Suối nguồn thầy tổ tình thương dâng trào

 

Lời Ôn thuở ấy gởi trao

Ngọt ngào tiếng nói dạt dào âm vang

Một mai thân xác rã tan

Thời gian vô tận không gian vắng lời

Thầy đi một chuyến muôn đời

Tình thương thác đổ đất trời đầy hoa

Cho dù vạn dặm đường xa

Bản tâm như thị, Phật, ta không rời

 

Bao la vũ trụ tuyệt vời

Linh Sơn còn đó vắng lời Tôn sư

Pháp thân thường trú nhất như

Phật, tâm, thơ, đạo bây chừ là đây

 

Vào nhà diệu pháp Như Lai

Thiền tâm thủy khứ phong lai lặng thầm

Nhạc trời vô lượng diệu âm

Nghìn thu hoa nở sắc âm tánh hồi

 

Đời người chỉ có thế thôi

Trăm năm một thoáng mây trôi thường hằng

Chợt nghe Thầy đã dạy rằng:

Bản lai diện mục biết bằng Phật tâm

Bên Thầy vô lượng pháp âm

Thân tâm thường trú thậm thâm lời Thầy

Linh Sơn Đà Lạt trời mây

Cội nguồn chốn tổ nhớ quay trở về


Ngàn hoa đất mát Sơn Khê

Linh Sơn Phật cảnh hương quê lặng nhìn

Tùy duyên hóa độ chúng sinh

Ngàn năm còn mãi thắm tình Tôn sư

 

Bọt bèo sinh diệt huyễn hư

Kiếp người chuyển đổi ví như sương Thiền

Tiễn đưa về cõi vô biên

Gió bay mây nổi cao nguyên sương đầy

 

Thập phương xứ xứ nhớ Thầy

Năm xưa sơn tự chốn này bên hiên

Biết rằng vạn sự do duyên

Từ nay cảnh Phật, Lâm viên thiếu rồi

Vài lời theo áng mây trôi

Không gian vắng lặng tâm hồi quê xưa

Đường về hoang vắng giữa trưa

Cội nguồn nhất thể mây đưa tâm thành

 

Qua miền cây lá tươi xanh

Tuyệt vời vũ trụ gió lành vô tâm

Nhiệm mầu vi diệu pháp âm

Mười phương đồng tụ sơn lâm dập dồn

 

Linh Sơn tháp cổ không môn

Nắng mai mở lối thi hồn gặp nhau

Thượng thừa không thấp không cao

Nhớ lời Thầy dạy dạt dào âm vang

 

Linh Sơn tháp cổ nghiêm trang

Theo nhau thời khắc chiều vàng lặng yên

Bao la trời đất mây thiền

Trầm hương gió quyện qua miền Tây Phương

Tịnh tâm sen nở chân thường

Linh Sơn Đà Lạt thân thương sương nhòa

Trầm thơm theo gió bay xa

Thông xanh núi biếc trăng tà gặp duyên

 

Tôn sư đọng bóng cảnh Thiền

Reo vui nắng ấm qua miền Tây Phương

Theo nhau thời khắc đạo vàng

Sớm mai trời đất mở màn sương đưa

 

Viên dung  chơn nghĩa thượng thừa

Huy hoàng Phật cảnh tháp xưa mái chùa

Lời kinh giải thoát bốn mùa

Hoa hương thơm ngát gió lùa ngoài xa

 

Chúng con nguyện sống lục hòa

Y lời Thầy dạy tâm hoa sáng ngần

Đôi khi ta phải hóa thân

Trả xong bao kiếp nợ nần nhân gian

 

Hoa tâm mở ánh đạo vàng

Niềm vui giải thoát ngập tràn hư không

Trời xanh mây trắng mênh mông

Hiểu rồi, duyên hợp hết lòng vấn vương

 

Đường xa cát bụi yêu thương

Thông xanh tươi mát bốn phương tuyệt vời

Đệ huynh hòa hợp vui tươi

Bao la sông núi đất trời đầy hoa.

 

Từ nay Thầy mãi cách xa

Chúng con kính nhớ hóa ra thật gần

Cảm thông thông cảm vô ngần

Từ bi – trí tuệ lại cần có nhau.

 

 

 

 

Linh Sơn Tự, 27 – 10 – Đinh Hợi

Ngày 07 – 12 - 2007

 

__^__

Không

 

Sống đã không gì chết cũng không

Trăm năm cỏi tạm vấn vương lòng

Giang san vũ trụ ai là chủ

Vạn kỷ xuân tàn trở lại đông

Hòa Thượng Thích Từ Thông

__ ^ __

Minh Hiền họa vận bài thơ trên

Cuộc đời đen trắng thấy như không

Tranh đấu hơn thua khởi tại lòng

Bác ái tâm bình chốn giải thoát

Xuân về vạn kỷ hạ như đông

Minh Hiền, Miami 24/1/2013

__ ^ __

Di Chúc

 

Bích Nguyên viên tịch chớ băn khoăn

Đệ tử chôn sâu nhớ khỏa bằng

Mạng sống bập bềnh như bọt nước

Huyển thân chốc lát tợ sương băng

Đừng buồn đừng khóc đừng thương tiếc

Không cúng không thờ không phục khăn

Chỉ có tin chuyên hằng niệm Phật

Mới mong giải thoát đắc siêu thăng

Hòa Thượng Thích Bích Nguyên
Đà Lạt 1980
__ ^ __